Thứ Năm, 5 tháng 12, 2013

Tấm Cám phiên bản chế

Lúc Tấm đi qua bờ sông Tô Lịch, chả hiểu mải đong zai đẹp hay là vì đánh võng quá đà nên vấp cmn một phát vào chân cột điện ngã lăn quay. Cái giầy bên phải tuột ra và rơi luôn xuống dòng sông Tô Lịch trong văn vắt đang chảy cuồn cuộn như sông Trường Giang (Giống hệt cái đoạn giới thiệu trong phim Tam Quốc Diễn Nghĩa ấy). Tấm nhìn cái giầy của mình chìm nghỉm xuống mà tiếc đứt lòng. Cũng có mấy anh dại gái định lao xuống vớt giầy cho người đẹp nhưng thấy nước chảy to quá lại đành ngậm ngùi mặc quần trèo lên bờ. Tấm nản quá định tháo chiếc còn lại ra vứt luôn rồi đi chân đất cho tiện, nhưng mà thấy cái giầy đẹp quá, vứt cũng tiếc nên cứ một chân giầy, một chân đất đi vào xem hội. Nhìn rất chi là tội.

Một lát sau, vua ngự cưỡi lạc đà đi qua Cầu Trung Hòa, đúng chỗ Tấm đánh rơi giầy. Đột nhiên con lạc đà đứng lại sủa ầm ĩ lên. Vua thấy sự lạ mới phán cho quân lính lặn xuống sông xem có cái gì không. Mấy thằng lính nhìn dòng nước chảy cuồn cuộn thì thằng nào cũng ngán, nhưng lệnh vua ban thằng nào dám cãi, thằng nào cãi vua chém phát chết luôn. Chúng đành cởi quần dài áo dài, mặc độc quần sịp lần lần theo mép bờ sông phía bên đường Láng rồi từ từ đi xuống. Vừa xuống mấy thằng vừa nhìn nhau làu bàu:

- ĐKM cái thằng vua này, đi thì đi luôn cmn đi lại còn bắt bọn mình xuống mò cái vớ vẩn gì không biết nữa. Chắc đíu gì đã có gì mà cứ bắt xuống, lạnh teo cmn tờ rim rồi.

Mấy thằng xuống ngụp lặn một lúc thì mò được chiếc giày cao gót hiệu adidas hàng nhập, đẹp lắm. Vua cầm cái giầy xem xét rất kĩ rồi nghĩ thầm: “Quả giầy sành điệu lại hàng hiệu thế này chắc chắn chủ nhân của nó không thể là một cô gái tầm thường, loại này chắc nhà phải có điều kiện và cũng thuộc dạng ăn chơi đú đởn ghê lắm đây. Phải tìm bằng được con này xem hàng họ ra sao mới được”.

Rồi vua phán cho tất cả con gái đi xem hội ướm thử. Hễ chân ai đi vừa thì vua sẽ tuyển làm người yêu. Thế là đàn bà con gái trong đám hội ùa ra ướm thử, trong đó có cả mẹ con Cám. Nhưng hầu như tất cả chị em đều chỉ vừa mới cầm vào cái giầy thôi, chưa kịp xỏ chân vào thì đã nhăn mặt, bịt mũi, vứt giầy xuống rồi chạy luôn, có bà còn cầm phát nôn luôn. Hỏi ra mới biết là chủ nhân của cái giầy này bị bệnh thối chân rất nặng, cái mùi nó ám trong giầy mãi không hết. Lúc này, mọi người đều nản rồi, ai cũng sợ không ai dám thử nữa. Vua cũng chán và không còn hi vọng tìm được người con gái bí ẩn này.

Đúng lúc tưởng như tuyệt vọng nhất thì Tấm bước tới. Nàng tự tin cầm cái giầy xỏ vào chân trước sự kinh ngạc và thán phục của mọi người. Vua thấy vậy cười to đầy mãn nguyện:

- Hahaha. Cuối cùng ta cũng đã tìm được nàng. Nàng không chỉ đi vừa chiếc giày mà còn chịu được cái mùi thối mà không ai chịu được. Xứng đáng là người con gái để ta phải dày công tìm kiếm.

- Dạ, anh quá khen rồi. Cái mùi như này vẫn là bình thường vì em mới đi được một lúc thôi, chứ em mà đi khoảng nửa ngày thì đảm bảo không một ai dám đứng gần chiếc giầy ở khoảng cách dưới 500m.

- Được, được lắm. Ta sẽ cho rước nàng về cung luôn. Nào, hãy lên lạc đà cùng với ta nào, lính đâu, hồi cung.

- Dạ thôi, anh cứ đi trước đi, em bắt taxi theo sau. Em ngồi lạc đà không quen, đau đít lắm.

Thế rồi Tấm vào cung ở với vua. Ngay đêm hôm ấy Tấm được động phòng cùng vua luôn. Đang lúc động phòng cao trào, Tấm bật khóc ngon lành. Không hiểu Tấm khóc để giả bộ như mình vẫn còn trong trắng hay là vì hưng phấn, xúc động quá, chỉ biết là vua càng dỗ dành thì Tấm lại càng tủi thân khóc to hơn. Đúng lúc này Bụt hiện ra:

- Làm thao? Làm thao mà khóc? A, thằng kia, mày bắt nạt nó hả?

- Không. Em đã kịp làm gì đâu. Tự nhiên nó khóc đấy chứ.

Thấy Bụt đang trách lầm vua, Tấm phải đỡ lời:

- Không có gì đâu Bụt ạ. Anh ấy làm con thích quá nên con khóc thôi.

- Đệt. Thế thì ta cũng éo thể giúp gì cho con được rồi. Thôi, các con cứ làm tiếp đi, ta ngồi nghỉ tí rồi ta cũng đi đây.

Thấm thoắt đã đến ngày giỗ bố. Tấm về nhà. Dì bảo nó trèo lên cây cau cắt mấy quả để cúng. Nhìn cây cau cao vút và gió thì đang thổi lắc lư, Tấm cũng nản, cao thế kia mà trèo lên, chẳng may ngã cmn xuống thì hóa ra hai bố con giỗ cùng ngày à. Nghĩ vậy nên Tấm bảo dì:

- Dì ơi, hay ra chợ mua đi, có mấy quả thôi, đáng bao nhiêu tiền đâu, trèo lên ghê bỏ mịa.

- Mua thì dễ thôi con, nhưng cau bán ở chợ toàn cau Trung Quốc, tiêm thuốc kích thích, mua cau đó về cúng, nhỡ bố con bị ngộ độc chết tiếp phát nữa thì sao?

Nghe mẹ nói vậy rồi thì Tấm cũng đành liều trèo lên. Lúc lên đến ngọn thì tự nhiên thấy thân cây cau cứ rung lên bần bật. Tấm sợ quá hét lên:

- Dì làm CLGT? Sao rung thế?

- Dì đang đuổi kiến cho con mà.

- Đuổi kiến éo gì mà cứ cầm dao chém vào gốc cây thế?

- Dì đang chém kiến.

Vừa dứt lời thì “Rầm”. Cây cau đổ ập xuống. Tấm rơi từ độ cao mấy chục mét xuống chấn thương sọ não và đã chết trên đường đến bệnh viện. Sau đó, dì lấy quần áo của Tấm, mặc vào cho Cám rồi đưa vào cung làm hoàng hậu thay cho Tấm. Vua thấy Cám vào thay thì không thích lắm vì nhìn người Cám hơi thô, da lại đen, mặt toàn mụn đầu đinh, hàng họ cũng không được chắc chắn như của Tấm, mà hình như còn bị hoi nách nữa. Nhưng thôi kệ, được cái là hàng mới.

Tấm sau khi chết thì hóa thành con chim lợn và thường hay đậu ở lan can trên tầng hai nhà vua. Thấy Cám phơi quần áo của chồng mình thì con chim lợn mới ngoác mồm ra hót rằng:

- Con Cám con Cám, phơi sịp chồng tao, phải phơi bằng sào, mày phơi hàng rào, rách sịp chồng tao.

Vua đang ngồi uống nước trong nhà, nghe thấy con chim lợn hót vậy thì đoán được rằng con chim đó đang bị Tấm nhập vong vào, liền nói:

- Chim lợn chim lợn, có phải vợ tao chui vào ống quần.

Lập tức con chim bay vù một phát, chui tọt vào ống quần vua. Thế là từ hôm đó, vua bỏ mặc Cám một mình còn vua thì suốt ngày ngồi nghịch chim. Nghịch đến lúc chim mệt và vua cũng mệt thì cả hai lăn ra ngủ, ngủ dậy chim hồi sức rồi thì lại nghịch. Cám thấy vậy ghen tức lắm liền về kể với mẹ. Mẹ xui bắt chim làm thịt ăn. Cám ăn thịt chim xong còn lông thì đổ ra ngoài đường. Ít lâu sau, từ chỗ đám lông chim ấy mọc lên một cây thị, chỉ có một quả rất đẹp và thơm. Bà lão bán trà đá đi qua đó, thấy quả thị đẹp quá liền đứng lại, đưa cái bị ra hứng rồi ngẩng mặt lên nhìn quả thị và nói:

- Thị ơi thị rụng bị bà, bà để bà ngửi chớ bà không ăn.

Vừa dứt lời thì quả thị rụng cái bộp một phát trúng mồm bà lão. Bà lão đau quá sờ lên mồm thì thấy môi đã sưng vêu lên và hơi rươm rướm máu, nhưng tiếc quả thị nên bà lại cúi xuống nhặt mang về.


Kể từ ngày mang quả thị về nhà, bà lão để ý thấy có điều lạ lắm. Cứ ngày nào đi chợ lấy hàng về là bà lại thấy nhà cửa bừa bộn, đồ đạc vứt lung tung mặc dù lúc đi bà đã dọn dẹp rất gọn gàng. Không chỉ có thế, nồi cá kho bà để trong buồng cũng bị ăn vụng mấy miếng, gói kẹo lạc và hướng dương để bán kèm cho khách uống trà đá bị bóc ra và ăn hết hơn nửa, mấy chai Sting dâu và C2 cũng bị uống hết, vỏ chai vứt chỏng chơ giữa nhà. Bà lão cay lắm và quyết tìm ra hung thủ.

Một lần bà lão giả vờ đi chợ, đến nửa đường thì lộn về. Rón rén lại dòm vào khe cửa, thấy một cô gái khá xinh xắn đang ngồi dạng chân trên giường vừa uống sting vừa ăn kẹo lạc. Bà bất ngờ đạp cửa lao vào bắt quả tang khiến Tấm không kịp biến hình. Bà lão nhìn lên quả thị thì chỉ thấy có mỗi cái vỏ không. Bà hiểu ra sự tình liền cầm cái vỏ thị ném ngay vào sọt rác. Từ đó bà bắt Tấm phải ở lại với bà để phụ bà bán trà đá. Bà lão không trả lương cho Tấm mà chỉ bao ăn ở, bà bảo phải làm không lương cho đến khi nào trả nợ hết số bánh kẹo và nước ngọt mà Tấm đã xơi của bà thì lúc đó muốn đi đâu mới được đi.

Một hôm vua đi qua quán bà lão, khát nước quá liền ghé vào làm cốc trà đá. Bỗng nhìn thấy cái quần lót màu hồng, vua lại gần ngửi thử thì thấy cái mùi rất quen. Vua hỏi: “Quần lót này của ai?”. Bà lão nói là: “Của con bé giúp việc”. Vua bảo bà lão gọi ra đây thì nhận ra đó chính là Tấm. Thế là vua lại rước Tấm về làm hoàng hậu.

Biết được hết tội ác của mẹ con Cám, vua vô cùng giận giữ và quyết định xử hai mẹ con Cám mức án tử hình bằng hình thức tiêm thuốc độc. Tuy nhiên, vì thuốc này trong nước chưa sản xuất được vẫn phải chờ thuốc nhập ngoại về. Trong thời gian giam cầm chờ nhập thuốc, mẹ con Cám đã lợi dụng đêm tối, vượt ngục thành công và trốn ra ngoài. Nhưng đúng là ông trời có mắt. Tưởng như mẹ con Cám đã thoát được thì bỗng có một hiệp sĩ đứng giữa đường chặn hai mẹ con lại. Vị hiệp sĩ này đã thay trời hành đạo, giết chết mẹ con cám để đòi lại công bằng cho Tấm. Không ai biết tên tuổi của vị hiệp sĩ này là gì, chỉ biết rằng hiệp sĩ này ra đòn rất mạnh, đấm phát chết luôn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét